Thánh Đaminh Nguyễn Đức Mạo sinh năm 1818 tại Phú Yên, làng Ngọc Cục, phủ Xuân Trường, tỉnh Nam Định. Có gia đình với 7 người con (3 trai và 4 gái). Ngài là một tín hữu đạo đức, ngay thảng, tận tình, quảng đại và bao dung. Nhờ ơn trên ban cho gia đình sung túc, nên Ngài coi đó là phương tiện phụng sự Chúa và phục vụ anh em đồng loai. Một mặt luôn giữ lòng tin cậy mến Chúa và chăm lo giáo đục con cái; mặt khác vì được dân làng mến chuộng Ngài cũng gãnh vác việc làng xã với chức phó lý trưởng (giống như phó chủ tịch xã hội thời nay) để giúp dân làng với tinh thần Kitô giáo.
Năm 1861, Ngài bị bắt vì Chúa Kitô cùng với các ông Anrê Tường (sau này là thông gia), Vinh sơn Tưởng, Đaminh Nguyên, và Đaminh Nhì. Ở trại giam, Ngài với các bạn siêng năng lần hạt cầu nguyện ăn chay hãm mình để xin ơn trung thành với Chúa, giữ vững đức tin đến cùng. Nhiều lần bị bắt bước qua thập giá để tỏ dấu bỏ đạo, các Ngài từ chối thà chết chảng thà phạm tội bỏ đạo, chối Chúa. Thấy việc tra tấn đánh đập không có kết quả, quan lại đêm lời đường mật ra dụ dỗ, đem lợi lộc, chức quyền ra để mua chuộc các Ngài bỏ đạo chối Chúa. Nhưng các ngài cương quyết không bước qua thập giá mà một lòng một dạ trung thành với Chúa.
Cuối cùng năm người tín hữu trung kiên này bị kết án trảm quyết. Vì có lòng tôn kính và yêu mến Chúa Ba Ngôi, nên ông Đaminh Mạo xin lý hình được trảm ba nhát đao khi bị trảm quyết. Sáng ngày 16 tháng 6 năm 1862 tại pháp trường Bảy Mẫu (Nam Định), năm người tín hữu trung kiên đã đổ máu đào làm chứng cho niềm tin vào Chúa Kitô. Đấng mà Chúa Cha gửu đến trần gian để cứu chuộc mọi người, trong sự tác động của Chúa Thánh Thần.
Người tín hữu Đaminh Mạo đã khẳng khái trả lời trước mặt quan rằng: "Không gì hạnh phúc cho tôi là được Chúa thương cho tôi được chết vì đạo Chúa, đó là điều tôi luôn mong đợi Chúa ban; tôi sẵn lòng rời bỏ vợ con, từ bỏ chức quyền để luôn trung thành giữ đạo, chứ không bao giờ chịu bỏ đạo."
Chúa Giêsu đã nói với các muôn đệ: "Đã đến giờ Con Người được tôn vinh, thật thầy bảo anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất không chết đi thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt lúa khác." (Gioan 12, 23-24).
Ngày 29 tháng 4 Năm 1951 người anh hùng tử đạo Đaminh Mạo cùng các bạn được Đức Giáo Hoàng Piô XII phong Chân Phước (Á Thánh).
Ngày 19 tháng 6 Năm 1988 Chân Phước Đaminh Mạo và các bạn tử đạo đã được Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II tôn phong Hiển thánh.
Lạy Chúa Ba Ngôi chí thánh, chúng con chúc tụng và cảm tạ Chúa, đã đoái thương cho quê hương chúng con được đón nhận Tin Mừng cứu rỗi và ban cho Tổ tiên chúng con được phúc tử đạo.
Nay chúng con kính nhớ Thánh Đaminh Mạo và các bạn tử đạo, xưa đã tỏ lòng can đảm anh dũng dường ấy, đến nỗi vui lòng chịu mất hết mọi của cải đời này, lìa bỏ gia đình thân yêu, và dâng chính mạng sống mình, vì niềm tin và yêu mến Chúa Kitô để làm vinh danh Thiên Chúa và làm vẻ vang cho quê hương xứ sở.
Chúng con xin Chúa vì lời cầu bầu của Thánh Đaminh Mạo và các bạn tử đạo ban cho chúng con là những Kitô hữu, đang sống giữa biển trần gian đầy sóng gió được biết khôn ngoan và can đảm sống đức tin, đức cậy và đức mến. Xin cho mọi người biết yêu thương nhau, trên thuận dưới hòa và đồng tâm chung sức, biết cải thiện gia đình thành Giáo hội nhỏ, chan chứa tình thương và hy vọng, bình an và ân sủng, biết lo cho quê hương xứ sở ngày thêm thịnh đạt trong mọi việc đạo đời để ngày sau tất cả chúng con được về quê trời hưởng vinh phúc muôn đời. Amen